Tranh cãi nổ ra dữ dội sau khi trọng tài người Oman Ahmed Al-Kaf có hai quyết định chống lại tuyển Việt Nam trong trận gặp Thái Lan. Trước trận đấu, cả hai đội đều có những lo lắng về vị trọng tài có ngoại hình khá giống ông Colina người Ý, và được xem là Colina châu Á. Và quả thật vào trận, drama đã xảy ra thật. Đầu tiên là tình huống thổi penalty với Đoàn Văn Hậu trên chấm 11m. Sau đó là tình huống khước từ bàn thắng của Tiến Dũng, khi cho rằng Văn Hậu đã phạm lỗi trước đó với thủ môn Kawin. Phải chăng trọng tài người Oman đã xử ép Việt Nam ở cả hai tình huống? Công bằng mà nói, tôi cho rằng ông Ahmed Al-Kaf đã xử lý đúng trong cả hai tình huống. Văn Hậu đã phạm lỗi quá thô với cả hai cầu thủ Thái Lan trong hai tình huống phạt góc. Cầu thủ đang chơi tại Hà Lan ấn đầu đối thủ thô thiển trong vòng cấm Việt Nam và một quả 11m là không phải bàn cãi. Xem thêm: https://truoctrandau.com/bong-ro Ở tình huống sau đó, Văn Hậu cũng nhảy lên tranh chấp với thủ môn Kawin và theo tôi, 9 trên 10 trọng tài được hỏi sẽ thổi phạt trong tình huống đó. Cần nhớ rằng ông Ahmed Al-Kaf đã bỏ qua lỗi nhảy lên trên vạch vôi trước của Văn Lâm trong quả 11m mà Theerathon Bunmathan đá hỏng. Nhiều trọng tài bắt "gắt" sẽ yêu cầu thực hiện lại trong tình huống nói trên. Xem lại tình huống Văn Lâm có vẻ như đã phạm luật: Vị trọng tài người Oman cũng không thổi nặng cầu thủ Việt Nam trong nhiều tình huống. Ông Ahmed Al-Kaf năm nay 36 tuổi, là trọng tài FIFA từ năm 2010 và nổi tiếng với biệt danh “Colina châu Á” nhờ ngoại hình và các quyết định chính xác, công tâm. Chúng ta có thể thấy chuyên môn của ông Ahmed Al-Kaf là không bàn cãi. Trong quá khứ, trọng tài người Oman bắt chính 3 trận có Việt Nam ở các giải U23 châu Á năm 2018 (U23 Việt Nam hòa Syria 0-0, thua Uzbekistan 1-2 ở trận chung kết), Asian Cup 2019 khi Việt Nam thắng Yemen 2-0. Người viết từng có nhiều dịp làm việc với HLV Alfred Riedl nói riêng (trao đổi qua thư từ, ngay cả khi ông đã rời Việt Nam từ ngót 15 năm qua), cũng như các đời chuyên gia ngoại nói chung, từng dẫn dắt các ĐTQG Việt Nam, kể từ năm 2003 đến nay. Nội hàm câu nói của ông Riedl không quá khó hiểu, rằng chúng ta không đầu tư vào bóng đá trẻ để tạo ra sức mạnh mang tính nền tảng, nhưng luôn đòi hỏi thành tích. Hay nói một cách hình ảnh, thì chỉ biết gặt mà không muốn gieo trồng, chăm bón. Nếu may mắn có được một đôi lứa cầu thủ tốt, gặp thời, thì thành công, nhưng không bền và tất nhiên, không có kế thừa. Nó cũng bắt đầu từ thứ tư duy nhiệm kỳ, với căn bệnh thành tích cố hữu, mà ra. "Xây nhà từ nóc" là thế! Trong nhiều thập niên, chúng ta cất công tìm kiếm một HLV, một chuyên gia hay một kiến trúc sư người nước ngoài, để hy vọng tận dụng được nguồn chất xám ngoại lực…, nhưng sau rất nhiều cuộc bể dâu, người trong cuộc đã rất chểnh mảng. Từ khâu thẩm định, đến một chiến lược hay ít ra một kế hoạch dài hơi. Làm bóng đá mà đi tắt đón đầu, thiếu tính kế thừa căn cơ, bài bản, không đầu tư vào tuyến trẻ thì vứt! Người ta đã ví von theo kiểu "mạng xã hội" rằng, với kiểu làm bóng đá như ở Việt Nam, thì đến Sir Alex Ferguson hay "người đặc biệt" Jose Mourinho đến thì cũng… toang!